Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Phố yêu




Phố lụ khụ thở dài trong giá rét

Em thanh tân lơi lả đầy môi

Thấy tròn vạnh một hạt sương trên lá

Gót son ơi, nhẹ kẻo phố buồn.



Vực chiều xuân, mưa cởi áo sũng vai

Phiến đá lum khum, rong rêu buồn tẻ

Em ngang qua nụ cười phai mầu lá

Mưa đừng rơi, kẻo phố nặng lòng.



Phố tận tụy gom nắng đợi kỳ trăng

Mà phía ấy gió đa tình thổi hồn trăng đi mãi

Chỉ còn lại phía này mảnh vườn yêu hoang hoải

Cúi ngày chiều

môi em

chẳng đủ sưởi ấm



một mùa đông

Hạ Ly

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

Hư vô




Giêng hai hoa xoan nở

Thênh thang khúc vân vi

Ơ hờ đêm lặng gió

Trăng treo nhẹ bên hiên.



Muốn tan vào cỏ mật

Vào phế tích trầm hương

Bỏ giữa dòng huyên náo

Thong dong ngày phiêu bay



Tháng giêng sương rơi nhẹ

Ướt bờ mi cong veo

Chênh vênh mùa đã cũ

Thả tóc ngồi làm duyên.



Giêng hai đưa đò qua

Vương chút tình nở muộn

Long tong buồn rỏ xuống
Ta nhặt về hư vô.

Hạ Ly

Khai bút đầu năm


Tháng giêng, mùa tinh khôi đến mức khiến cho tôi cảm thấy chưa từng có những mùa u ám đi qua. Cái rạng rỡ của nắng, của gió của mùa xuân đang nảy nụ đâm chồi cùng những nụ cười của từng ấy yêu thương đã làm nên một mùa tuyệt đẹp . Tôi bắt gặp sự bình lặng hoàn hảo trong hồn mình như từng mơ ước.

Cứ thế, lưng lửng một mùa tháng giêng vụt qua mất, thấy cuộc đời mình lại ngắn thêm một chút, vậy thì ta tiếc nuối gì mà đong đếm những được – mất trong đời, yêu thương vốn là điều trao đi không bao giờ tiếc nuối. Ta say nên chẳng biết còn ai tỉnh, để xem lên men đến độ nào.

Tháng giêng, tôi ngồi đây tĩnh lặng, không ngồn ngộn với những bon chen, toan tính… một tôi trong veo, bình thản chấp nhận con đường mình đã chọn, bởi chỉ có đi trên con đường ấy tôi mới vững chãi những bước chân. Mùa này, tôi đã nhận thấy điều gì thật sự cần cho cuộc sống hôm nay.
Tôi, còn lại bao nhiêu mùa như thế trước khi về già?

Một đầu mùa đầy nắng và gió, tôi sẽ bắt đầu thực hiện những ước mơ…!

 Hạ Ly ( Mong một năm bình yên)