Phố lụ khụ thở dài trong giá rét
Em thanh tân lơi lả đầy môi
Thấy tròn vạnh một hạt sương trên lá
Gót son ơi, nhẹ kẻo phố buồn.
Vực chiều xuân, mưa cởi áo sũng vai
Phiến đá lum khum, rong rêu buồn tẻ
Em ngang qua nụ cười phai mầu lá
Mưa đừng rơi, kẻo phố nặng lòng.
Phố tận tụy gom nắng đợi kỳ trăng
Mà phía ấy gió đa tình thổi hồn trăng đi mãi
Chỉ còn lại phía này mảnh vườn yêu hoang hoải
Cúi ngày chiều
môi em
chẳng đủ sưởi ấm
một mùa đông
Hạ Ly
Cái nàng này đúng là không có tuổi mà. :)
Trả lờiXóaHihi cám ơn Phi Thiên Vũ, năm mới nhiều niềm vui nhé!
Trả lờiXóa