Ơ này sóng
Cúi nhặt sợi tơ vương, cong
mình trăn trở
Cơn mưa lòng nghẹn ngào ngõ
cửa
Đan chéo đam mê.
Ơ này gió
Gió nôn naoBuồn rơi cả vạt áo chiều xốn xang
Con tằm lặng lẽ nhả tơ
Bao giờ thành kén, thôi đau
lòng tằm.
Ơ kìa trăng
Líu ríu cái mong manh
Hắt xô lệch mùa lẻ bóng
Em chẳng thể đi đến tận cùng anh
Thế nên mùa lịm tắt
Con dế kia da diết buông rèm.
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét