Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Người của muôn năm cũ.

Chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc tháng ba, kết thúc những giấc mơ hoang đường, kết thúc những mùa lao xao gió chờ tia nắng bỏng rát, kết thúc những lúc phân vân ai sẽ cùng nắm tay ta bước tiếp, kết thúc những ngày ta khép cửa lòng chờ qua những mùa đông giá lạnh ,kết thúc những tháng ngày khuyết mãi một vầng trăng…..!
        Chốn này, ngày này của 14 năm về trước, khi ấy tôi chỉ là một cô sinh viên bé nhỏ ngơ ngác và  trong veo như mầu nắng tháng năm. Tôi và anh cùng trong đoàn trường lên Tam Đảo giao lưu, anh để lại ấn tượng trong tôi là một chàng bí thư chi đoàn nóng tính nhưng bộc trực, chân thành, còn anh lao xao và bối rối trước đôi mắt khi nào cũng vương vấn một mầu mây của tôi…Vậy là chúng tôi quyết định nắm lấy tay nhau từ dạo ấy….!
        Mười bốn năm cho một lựa chọn, nó nhanh đến mức nó làm tôi có cảm giác hình như tôi đang đánh mất một điều gì đó, nhưng cũng chậm đến mức đủ để tôi hiểu khi đã chấp nhận sự lựa chọn ấy, thì phải biết chấp nhận cả những chông gai trên con đường mà tôi đã lựa chọn, bởi trên đời không có thứ gọi là hạnh phúc hoàn hảo.
        Mười bốn năm, đã có những ngày ngập tràn trong nắng, đủ cho chúng tôi kết ra một viên ngọc bích trong veo. Rồi bão đến, điên cuồng như muốn đập tan con thuyền đang tròng trành giữa sóng, chúng tôi đã từng quăng quật nhau và đánh rơi quả cầu hạnh phúc. Bởi chúng tôi chưa bao giờ hiểu rằng hạnh phúc là một thứ giá trị vô hình, khó nắm bắt, mỗi người phải biết trân trọng và giữ gìn nó.
        Mười bốn năm, tôi lại mơ một giấc mơ khác, giấc mơ mà ở đó có người đàn ông luôn nắm lấy tay tôi khi tôi đẹp như nắng, hay đau ốm, xấu xí, trơ trọi như gốc cây mùa đông, thì anh vẫn nắm tay tôi và nói với con tôi rằng “ Nơi nào có mẹ của các con, thì nơi ấy sẽ là nhà của bố”.
       Vậy đấy, sao cuối tháng ba này tôi lại có một giấc mơ kì lạ, phải chăng đó là dấu hiệu của tuổi đã toan về già!
                            Hạ Ly- 28/3/2011
        Sau những ngày trực 12h/ 1 ngày ở Tháp rùa, cuối cùng mình cũng quyết định đi giao lưu 2 ngày trên Tam Đảo cùng chi đoàn của sở nhân ngày 26/3. Bởi nơi ấy đã từng in những dấu chân của một thời con gái xa xưa.
                          Ngồi thiền cùng Tháp cổ ngày mưa.
Photobucket
mmm
Photobucket

                    Trúc Lân Thiền Viện- Bước vào cổng đã cho ta cảm giác bình yên ngập trong tâm.

Photobucket
mmm
Photobucket




Photobucket
mmmm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét