Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Hè muộn.

Hè sắp cạn, muộn màng như cô gái quá thì cằn cỗi, thế mà nắng vẫn trong, mây vẫn đủ mầu ngũ sắc vẽ lên tấm toan trời bức tranh lộng lẫy. Em bỏ lại những lo toan, những mệt mỏi, những chất ngất nỗi niềm, em dẫn Bống đi chơi, em muốn tìm cho mình một khoảng trời bình yên trong trẻo, để em lại thấy mình đang sống, để em tiếp thêm lửa cho nụ cười  hời hợt, và mình ạ, cứ phù phiếm đến hoang mang như thế cho đời bớt vắng hơn xưa...! Untitled Untitled Untitled Untitled

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét