Rỏ vào đêm thẫn thờ vài giọt ấm
Giọt mặn chát môi, nơi anh thuộc về người khác.
Giọt chảy thành sông, thành suối ở tim côi
Đã là đêm, chim sáo cô đơn
Chẳng còn lêu bêu hát về vụ mùa lúa chín
Cúi mặt nghe cõi lòng trôi chật chội
Đong đếm tim mình, bỗng thừa một dịp yêu.
Đã là đêm, giọt mưa rơi nghiêng
Thèm da diết ánh trăng suông lẻ lối
Loang ra từ vệt bầm của một mùa xa ngái
Anh đến bên đời in dấu nụ cười em.
Đã là đêm, anh có biết không?
Em ru ngủ mình bằng ánh nhìn anh da diết
Bằng vòng tay ôm, bằng mùi hương thủa trước
BênTây Hồ mộng mị một lối đi…!
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét