Tháng 8, nắng thu mình nhỏ
lại, nhường chỗ cho heo may trong veo tinh khôi ùa về. Em ngồi bên khung cửa cũ
kỹ thương ngâu rồi òa khóc, sao em lại nhớ đến thắt lòng, nhớ đến miên man giữa
ngổn ngang xuôi ngược thế này. Tháng 8, không có nắng đẹp, không có gió hát,
không có những cái nắm tay siết chặt giữa bộn bề lo toan trăn trở. Chỉ còn lại
là sự biệt ly của một mùa ngâu thật vắng. Em ở lại sẽ tự ru mình bằng đoản khúc
thu buồn tẻ.
Đoản khúc thu.
Tháng 8 lá vàng đổ chưa anh.
Mà tơ nõn trái thị vàng nhuộm
giấc mơ cổ tích
Chiều mỏng mảnh mùi hương cỏ
mật
Giọt sầu rơi một khúc biệt
ly.
Tháng 8 giấu mình vào miền cổ
tích xa xưa
Nơi cô Tấm ấp ưu một bóng
hình xa ngái
Quả thị im lìm đợi tay người
về hái
Úp mặt vào thu rưng rức, phù
du.
Cổ nguyệt đường lai láng heo
may
Phủ dấu lặng trong tim một
lời hò hẹn
Leng keng tiếng chuông gió ru
hồn chiều vọng
Phố nâu tiễn một mùa ngâu…!
Tháng 8, lá sen lạc lõng không
xanh
Sao cứ bạc mầu vài ba cánh
nhớ
Héo hon vì mùa đã lỡ
Hoang vu thương mỏng phận
mình.
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét