Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Hè muộn.

Hè sắp cạn, muộn màng như cô gái quá thì cằn cỗi, thế mà nắng vẫn trong, mây vẫn đủ mầu ngũ sắc vẽ lên tấm toan trời bức tranh lộng lẫy. Em bỏ lại những lo toan, những mệt mỏi, những chất ngất nỗi niềm, em dẫn Bống đi chơi, em muốn tìm cho mình một khoảng trời bình yên trong trẻo, để em lại thấy mình đang sống, để em tiếp thêm lửa cho nụ cười  hời hợt, và mình ạ, cứ phù phiếm đến hoang mang như thế cho đời bớt vắng hơn xưa...! Untitled Untitled Untitled Untitled

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Đêm...!

Đã là đêm, Thụy Khúc buồn tênh
Rỏ vào đêm thẫn thờ vài giọt ấm
Giọt mặn chát môi, nơi anh thuộc về người khác.
Giọt chảy thành sông, thành suối ở tim côi

Đã là đêm, chim sáo cô đơn
Chẳng còn lêu bêu hát về vụ mùa lúa chín
Cúi mặt nghe cõi lòng trôi chật chội
Đong đếm tim mình, bỗng thừa một dịp yêu.

Đã là đêm, giọt mưa rơi nghiêng
Thèm da diết ánh trăng suông lẻ lối
Loang ra từ vệt bầm của một mùa xa ngái
Anh đến bên đời in dấu nụ cười em.

Đã là đêm, anh có biết không?
Em ru ngủ mình bằng ánh nhìn anh da diết
Bằng vòng tay ôm, bằng mùi hương thủa trước
BênTây Hồ mộng mị một lối đi…!
            Hạ Ly



Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

For 5-7

Cho một ngày nắng lên, cho một ngày gió hát, cho một ngày có thể chẳng có bình yên nào cho em, bởi yêu thương nhiều, nhung nhớ nhiều, khắc khoải và day dứt sẽ khôn nguôi. Thì em xin khắc nhớ một ngày vào trái tim nhiều bão nổi.