Đêm qua...
mồng 1, hai mẹ con đi chùa xin một tháng
bình yên. Sân chùa tĩnh lặng, có vài ba con dế ri ru, ri ru dưới gốc khế, nghe
cả tiếng tích tắc buồn bã của con thạch sùng già cỗi. Bỗng đâu mây đến, đen
kịt, gió đến ào ạt thổi tung những vần khói hương lên trời, thổi thốc cả đống
lửa tiền vàng đang cháy dở. Hai mẹ con ngồi lại bên hiên chùa chờ tạnh mưa,
tiếng dế im thing, tiếng thạch sùng im thing ,đêm cứ thẫm dần, mưa cứ nặng
dần...Lòng mình nhẹ dần rơi theo những hạt mưa kia...!
Đêm nay...
mưa ào ạt quất vào bức tương cũ,
mưa quất vào những chùm bằng lăng nhạt mầu, từng cánh từng cánh tơi ra héo rũ ,
cạn mùa rồi sao tím gì mà nhức nhối đến thương. Người ơi, thế là đã khép cửa
một mùa bằng lăng, mình lỡ hẹn…Đêm nay mình lại lỗi hẹn với ta..!
Sao anh không đến để trọn giấc
chiêm bao
Để mưa khóc đẫm nhòe khoảng tối
Con ve ngơ ngác tìm mặt trời để
hát
Căn gác đêm rung một tiếng thở dài.
HL.
Sân chùa đêm mưa hôm qua .
Sen của hôm nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét