Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Khép cửa mùa thu


      Lấn bấn, rồi thu cũng đi, những buổi chiều nắng hong vàng mầu mỡ gà sẽ không còn nữa, nhường chỗ cho những khoảng xám lạnh heo hút vào mỗi buổi sớm mai. Bống sẽ rúc rúc vào lòng tôi mà suýt xoa “ Lạnh lắm con không dậy đâu”rồi ườn èo thêm một lúc để tôi vỗ về, ủ ấm. Con ạ, cứ yên ả thế trong vòng tay mẹ trước khi con hiểu, đời là một cuộc chiến dài mà đường đến mùa hè rực rỡ thì còn xa ngút ngàn.

Đôi khi, chỉ là khi tôi bươn bả với những lo toan chất ngất ,tôi vẫn hay tự hỏi, với từng ấy mùa đông lạnh lẽo

đi qua đời, sao tôi vẫn không ngừng mơ ước về một mùa bình yên rồi sẽ đến. Giấc mơ ấy chưa bao giờ phai nhạt.

Tôi có buồn không?
Tôi có nuối tiếc không với những lựa chọn? Chắc chắn rồi tôi chưa bao giờ nuối tiếc, bởi nhìn lại phía sau chỉ làm cho ngày hôm nay thêm tồi tệ .

Tôi lặng yên với cuộc sống của riêng mình, tôi chọn cách sống bình lặng nhất, không bon chen, không so sánh…bởi điều gì cũng có cái giá phải trả nhất định. Tôi, người đàn bà bình thường, chỉ mơ một bình yên.

Có một thứ mà tôi chưa bao giờ đánh mất đi, đó là một trái tim đầy ắp ngọn lửa yêu thương và đam mê.

Cứ thế, tôi đi qua được những mùa đông vì một thời khắc“ Ngày mai”.

Hạ này! Mùa đông rồi đấy, em có còn tìm về cánh đồng hoa?

( Hạ Ly – Tiễn mùa thu đi )

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Tôi ơi !

Một tháng với bệnh tật, lo toan và mệt mỏi, tôi ơi cố lên nhé, rồi mọi chuyện sẽ qua, nhất định thế!

Đường thu nâu





Gió nhạt thế để trăng về ngơ ngác
Ném tròng trành về phía những đêm sâu
Khúc tình tang thu nghiêng ngả bồi hồi
Đêm trống vắng tiếng chuông chùa lỗi nhịp.


Ngân
ăn năn
giọt thu nâu lốc cốc
Đường thu nâu gõ tiếng guốc buồn tênh
Em mắt biếc vướng ánh nhìn tồi tội
Muốn hóa trăng kéo chú Cuội lên.


Đường thu nâu chưa kịp chín trăng vàng
Em xưa cũ đi qua mùa rất cũ…

( Hạ Ly – Tạm biệt một tháng 8 mờ nhạt, rồi sẽ trở thành ký ức )