Khiến ta quên biển hát ngoài kia
Khiến ta quên nắng reo miền cát trắng
Quên rặng dừa thả tóc vu vơ.Vẻ mặt thanh bình, làn môi căng mọng
Nhũ ngực tròn cồn cào dậy sóng
Dỗi hờn ai em đứng đó một mình.
Ừ thì em, chỉ là tượng đá thôi!
Chẳng cần ánh mắt nhìn chan chứa
Chẳng cần trái tim,tiếng thở mềm da thịt.
Chẳng cần xanh xao, hư hao ngày khuyết
bóng
Giấu nỗi niềm vào tận đáy sông sâu.
Ừ thì em, chỉ là tượng đá thôi!
Cứ đứng đó đợi vòng tay mộng mị.
Hạ Ly
Tượng đá ở Ngũ Hành Sơn.
C
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét