Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Trò cút bắt.



Chi yêu Long ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi vừa bước chân xuống sân bay Chi đưa mắt nhìn mãi mới thấy chàng trai cầm bó hoa cúc vàng rực rỡ bên trên có gắn tên cô. Long không có vẻ ngoài của người đàn ông từng trải, vẻ lịch thiệp trau chuốt của những người đàn ông thành đạt, Long có khuôn mặt hình ô van, ánh nhìn thật ấm , nụ cười hào sảng khoáng đạt , giọng nói đàn ông ấm áp vang lên:

- Em có phải là Chi bạn của Hồng không?

- Dạ….- Cô thấy có hòn than đang rưng rức bùng lên làm tan chảy những cục máu đông trong tim mình, máu dồn lên mặt khiến khuôn mặt cô đỏ ửng.

Chi ngạc nhiên cho chính thứ tình cảm mình vừa có ,bởi với cô tình yêu chẳng bao giờ có thật ở trên đời , đàn ông đến với cô nhẹ nhàng như gió thoảng cô không kì vọng, không ràng buộc, không trach nhiệm , hứa hẹn…Họ thích thì đến, không thích thì đi cứ nhẹ bẫng chẳng đủ nặng bằng một tiếng thở dài. Đó chính là lý do cô không xinh đẹp nhưng đàn ông vây quanh cô nhiều đến vậy bởi những người đàn ông chỉ tìm một người đàn bà để lên giường thì họ thích chính cái không – kì- vọng ở cô. Rồi một ngày cô thấy mệt mỏi với chính những tình yêu nhẹ bẫng ấy, với công việc nhàm chán cô đang làm, với cả thành phố nơi cô ở lúc nào cũng nhốn nháo náo nhiệt như một đám cưới ở quê. Đúng lúc ấy Hồng cô bạn thân của cô bảo .

- Hay mày thử ra Hà Nội làm thử , thành phố ấy không náo nhiệt nhưng cũng không quá buồn tẻ, tao sẽ giới thiệu cho mày người bạn cũ, anh ấy sẽ giúp mày mọi chuyện.

- Ok!

Vậy là chỉ một cái búng tay ngay ngày hôm sau Chi đã có mặt ở Hà Nội, Long đón cô và đưa cô đến căn nhà trọ để ở cùng với cô bạn của Hồng. Căn nhà nhỏ bé có mầu sơn trắng tinh và giàn hoa tigôn trước sân nằm sâu trong một con ngõ nhỏ ở ngoại thành.

- Oh ngôi nhà nhỏ bé mà bình yên quá!- Long thích thú nhìn ngắm giàn hoa tigôn đang rụng những cánh hoa vỡ xuống nền sân gạch phủ đầy rêu phong.

Lệ, người mà cô sẽ ở trọ cùng, có vóc dáng nhỏ bé , đôi mắt đen ,buồn mênh mang , làn da trắng xanh không khỏe khoắn. Cô cười dịu dàng.

- Hai người có phải anh Long và Chi không, Hồng dặn mình ra đón hai bạn.

- Mình là Chi, rất vui được ở cùng bạn- Chi nói mắt không rời đôi mắt buồn mong manh ấy.

- Hai người làm quen với nhau đi, anh về có gì anh sẽ ghé lại sau- Long vút xe đi bỏ lại đằng sau ánh mắt ngẩn ngơ thiếc nuối của Chi.

Chi bước vào nhà ngôi nhà nhỏ bé với những vận dụng đơn thuần và trầm buồn, nếu bình thường cô sẽ chẳng thể ở một nơi như thế này bởi cô là người ưa mầu sắc mạnh mẽ, ưa sự trẻ trung thoáng đãng, nét hiện đại luôn phải lồ lộ ra từ vật dụng cô dung đến quần áo cô mặc. Nhưng bây giờ cô lại thấy mình bình yên thế khi bước chân vào ngôi nhà trọ nhỏ bé và xa lạ này.





Chiều nay Hà nội gió heo may tràn về, Chi ngôi ngoài hiên nhìn từng chùm hoa vỡ đong đưa đùa nghịch dưới những vạt nắng chiều êm ả. Từng làn gió đơn côi day dứt đi hay ở trên khóm chuối non mởn ngoài vườn.

- Lại nhớ Sài Gòn hả cô bé- Tiếng trầm ấm của Long vang lên ngoài ngõ- Em vào thay quần áo rồi mình đi khám phá Hà Nội nhé.

Ngồi sau xe Long cô thấy mình trở nên nhỏ bé, gió từ Hồ Tây vờn vò mái tóc được uốn cong từng lọn nhỏ. Long chở cô lòng vòng quanh các phố rồi táp vào một quán cafe ven hồ Trúc Bạch , cả hai sau khi gọi cho mình một cốc café đắng Long mựơn chủ quán cây đàn guita “ Anh sẽ hát tặng em một bài để em đỡ nhớ Sài Gòn cô bé nhé”. Những ngón tay thon dài lướt trên dây đàn điệu nghệ, giọng trầm ấm của Long vang lên giữa sóng nước mênh mang .

“Ta mơ thấy em, ở nơi kia xa lắm, một Hà Nội ngây ngất nắng, một Hà Nội rưng rưng heo may…….” Chi thấy mình đang trôi đi trên vô vàn ngọn gió, cái cảm giác mênh mang mơ màng làm tan chảy mọi thứ trong cô.

- Thôi mơ mộng thế đủ rồi, ngày mai em theo anh đến công ty nộp hồ sơ, em cần phải ổn định cuộc sống- Long phá vỡ sự im lặng bồng bềnh.

Vậy là Chi và Long cùng làm việc ở một công ty, Long là con một gia đình gia thế anh từng đi du học ở Úc về, và là một người có uy tín ở công ty. Từng ấy hào quang khiến cho Chi mang một quyết tâm thật lớn, sẽ làm vợ Long bằng mọi giá.

Chi cũng là một người mạnh mẽ và giỏi giang chẳng kém gì Long, vào công ty chẳng bao lâu cô đã chứng mình được năng lực của mình bằng những hợp đồng lớn mang về, nghề maketing vốn là sở trường của cô. Cô lại là người nồng nhiệt trong mọi chuyện, cô khiêu vũ giỏi, uống rượu tài, giao tiếp tốt vì vậy cô luôn là tiêu điểm của những cuộc vui ở công ty. Long luôn tự hào khi sếp khen anh đã giới thiệu cho công ty một người tài giỏi, nhưng ánh mắt Long dành cho cô vẫn không thay đổi vẫn ánh mắt của một người bạn, có chăng là thân thiết hơn xưa. Trái tim cô quay quắt mỗi ngày nếu một ngày cô không được gặp Long.

- Mình sẽ có Long bằng mọi giá,nếu không đi được bằng đường thẳng, thì ta đi đường vòng- Chi nói với Lệ, mắt rực sáng như có ngàn ánh lân tinh đang lởn vởn bay trong mắt cô.

- Cậu sẽ làm gì- Lệ mở to mắt hỏi.

- Mình sẽ có con với Long và một đám cưới sẽ diễn ra như dự định

- Để làm gì khi Long không yêu cậu, đừng tự đưa mình vào đám mây mù nữa, cậu còn có nhiều sự lựa chọn khác cơ mà.

- Mình yêu Long và mình muốn những đứa con của mình là của Long, mình sẽ bước vào ngôi nhà danh giá ấy bằng mọi cách.

Chi bây giờ đã thân thiết với Lệ như chị em gái, Chi yêu quý cô bạn cùng trọ như một người chị yêu em. Không yêu quý làm sao được khi Lệ quá trong trẻo và yếu đuối, sống cạnh Lệ cô luôn có cảm giác bình yên như mỗi buổi chiều ngồi thong dong nhìn mặt trời lặn sau vách núi.

Sáng sớm hôm nay Lệ có điện từ quê lên báo mẹ Lệ ốm nặng, cô chỉ kịp gọi điện đến cơ quan xin nghỉ phép rồi quầy quả bắt xe về quê. Chi đưa Lệ ra bến xe ra về lòng cô chọt nhói lên những toan tính “ Hôm nay sẽ là ngày sinh nhật mình” cô mỉm cười rút điện thoại ra và xin nghỉ ở công ty. Cô sẽ đi làm tóc và mua sắm, cô muốn mình phải thật hoàn hảo trong buổi tối hôm nay.

Mới 8 giờ tối, trăng đã mọc chênh vênh nơi đầu hồi, đã quá rằm từ hôm nào nên trăng chẳng được sáng tỏ ,cứ nhờ nhỡ mờ nhạt như đàn bà quá lứa, gió chẳng đủ mạnh để thổi tắt một ngọn nến nhưng đủ làm so bờ vai trần trắng lạnh của Chi. Long xuất hiện ở cửa thốt ngạc nhiên vì sao sinh nhật Chi lại có mình anh, Chi giải thích cô chỉ muốn có một mình anh trong ngày sinh nhật của mình. Long thoáng lưỡng lự ngồi xuống bàn tiệc đã được bầy sẵn, chai rượu vang đã được khui ra rót hết cốc nọ đến cốc kia, những tiếng cạch “chúc mừng sinh nhật em” được vang lên mãi. Thấy mình đã bắt đầu chuếnh choáng Long ngỏ ý muốn ra về.

- Muộn lắm rồi, anh về đây để em còn nghỉ sớm.

- Hãy nhảy với em bản nhạc này rồi anh về cũng chưa muộn mà- má cô ửng hồng vì rượu.

Chi bật nhạc, bản nhạc vang lên ru dương nhè nhẹ.

Wise men say only fools rush in
But I cant help falling in love with you

Shall I stay

Would it be a sin

If I cant help falling in love with you

Like a river flows surely to the sea

Darling so it goes

Some things are meant to be

Take my hand, take my whole life too

For I cant help falling in love with you


Những người từng trải vẫn nói rằng sự vội vàng chỉ có ở những con người ngốc nghếch nhưng em không kìm nén cảm xúc/ tình yêu của em dành cho anh, điều đó phải chăng là tội lỗi? Điều em muốn nói bây giờ/ là hãy nắm chặt bàn tay em /đi bên em trong suốt cuộc đời này/ bởi vì em không thể không yêu anh.
Long trôi đi trong vòng tay của Chi, hơi thở nhè nhẹ, mùi nước hoa chanel 5 cùng bộ ngực căng nhức áp sát vào anh, Long thấy toàn thân mình như tê nhức, bản năng đàn ông trong Long trỗi dậy. Nhưng Long vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng, Anh chưa bao giờ yêu cô, chưa bao giờ, anh không thể làm thế với cô Long đẩy Chi ra “ Anh không yêu em” Thoáng một chút cay đắng rồi Chi lại lơi lả “ Hãy để em yêu anh là đủ”, Chi ôm lấy Long khi trên người cô không có lấy mảnh vải. Gió heo may hậm hực thổi tung rèm cửa len lỏi vào làm phụt tắt những ngọn nến hồng tươi.



( Còn tiếp)



Hạ Ly



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét