Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Sông Lam

22:23 12 thg 5 2012
Photobucket

Đã bạc đầu đâu mà sóng rời bờ
Đã nhả tơ đâu mà tằm xanh rời ổ kén
Để vầng trăng kia khuyết hao từ tiền kiếp
Phủ lên đời bạc mệnh ái ân.

Ơi Sông Lam, con sóng mặn mòi
Dập dồn những âu lo, dập dồn trăn trở
Oằn mình bão nổi
Trầy xước lòng vá víu một giấc mơ

Ngóng một ngày tròn trăng
hoang hoải…!
Đón sợi nắng bên hiên
số lẻ mùa…
Ngày mưa không hối hả
Sen rũ cánh
Đèn tắt một nợ duyên.

Lá đã rời cành, để lại nửa đời xanh
Nửa đời hoang mang, nửa đời mộng mị
Vời vợi xa con đường mờ sương phủ
Đừng nhạt lòng,
ơi nhé Sông Lam !
   Tớ gặp cậu ở nơi này, yêu thương nhau cũng  ở nơi này. Lúc cậu đau buồn nhất tớ đã không về để ở bên cậu được, tớ đang bị ốm, day dứt lắm, thương cậu nhiều lắm. Tớ chỉ biết ngồi đây gửi tâm tư ấy vào những vần thơ, câu chữ, cái bản năng duy nhất mà tớ có được để chia sẻ cùng cậu. Mong mẹ con cậu bớt những đau buồn, để sống… Rồi ngày mai sợii nắng sẽ về bên hiên, Sông Lam nhé!
                Hạ Ly

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét