Nắng hững hờ nhạt những cơn mưa
Lối vườn xưa mưa giăng mùa định mệnh
Mây thôi ngủ, thức gọi mùa về phố
Bóng hoàng hôn, vờ ngủ gật qua ngày.
Ừ thì thôi, nắng cứ đi cùng gió
Bỏ sóng cong mình ẩn ức những đa mang
Nồng nàn cũ nhói lòng cùng nhịp thở
Nghe tim mình bẻ lối rẽ mùa ngang.
Nỗi buồn mỏi, đổ vệt rơi trên phố
Thắt lòng em, trăn trở hạt chia ly…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét