Phôi phai ngày nhạt nắng
Bình yên chiều ngủ lại cuối chân mây
Tháng 6 nhẹ tênh, bồng bềnh ca hát
Mây mẩy căng tràn, đồng lúa chín lao xao.
Khói bếp nhà ai, giăng mùng nỗi nhớ
Khép mi hờ khóc vạt nắng tinh khôi
Dải lụa mềm chẳng buộc bờ yên ả
Tháng 7 giơ tay ôm nắng bước sang ngang
Người đi rồi, còn lại một mình ta
Xếp hao vàng lên mắt
Nghe tiếng đa đa uẩn ức cả khuông chiều
Nghe tiếng đêm
Rơi
Vỡ
Vụn
Khát bờ môi…!
Hạ Ly
Cánh đồng quê ngoại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét