Điều còn lại.
Tôi yêu cảm giác mỗi sớm mai, được ngắm con gái mình trong bộ đồng phục xinh xắn đến trường, mỗi chiều muộn tôi lại được tất tả đón con ở trường, được hôn lên đôi môi thơm mùi nắng, được ê a hát cùng con những bài hát thơ dại, nghe con khoe những điểm số con đạt được…. Những ngày cuối tuần “ vật lộn” với chợ búa, cơm nước, giặt rũ, thăm viếng……Có tất cả những điều đó, tôi thấy cuộc sống của mình mới thật sự yên ả. Vì những phút yên ả ấy, tôi sẵn sàng bỏ lại đằng sau mình những giấc mộng văn chương, những dự định phù hoa, những đường viền phù phiếm, những mời gọi ngọt ngào…..Bởi tôi nhận ra một điều, cái quan trọng cuối cùng còn lại cho một người đàn bà chính là “ Tổ Ấm”, tổ ấm chỉ thực sự được viết hoa khi nó chứa đựng trong đó sự yên bình…..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét