Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Dấu ấn trái tim



Những ngày tháng 5, cái nóng nắng đã bắt đầu gay gắt, cơn mưa rào đầu mùa đã làm em chao đảo trên phố . Em lại nhớ đến Bà, những ngày tháng 5 của một xưa cũ ,em thường theo bà đi hái chè và chơi đùa với những con chim non yếu ớt bé tý xíu đang há mồm chờ mẹ mang mồi về trên những cây chè cổ thụ. Thi thoảng lại nghe bà véo von hát “Gánh vàng vàng đi đổ đổ sông Ngô/ Đêm nằm nằm tơ tưởng đi mò mò sông Thương”. “ Trước bến chiều, trước bến Văn Lâu, ai ngồi ai câu, ai sầu ai thảm. ai thưong ai cảm, ai nhớ, ai trông…”. Bà em, người đàn bà của đầu thế kỉ trước thuộc rất nhiều thơ ca hò vè, và những câu triết lý nhân sinh, nhưng lại chỉ biết đủ chữ để đọc thư chồng ở xa .

Nếu so với với những người đàn bà của thời đại bây giờ, những người đàn bà của thời đại internet. Thì Bà em chẳng biết đến thế nào là “ Bờ nốc, báo điện tử, chát, kinh doanh địa ốc, thương trường…” Những từ này nếu ai không biết thì cho là kém cỏi, mù chữ ở thế kỉ 21. Vậy Bà em là người mù chữ hiển nhiên rồi, nhưng liệu những người đàn bà tự cho mình là biết chữ kia đã biết sống hơn những người đàn bà mù chữ chăng


Em lại nhớ lắm bóng dáng Bà em tần tảo thức khuya dậy sớm trên những cánh đồng vào mùa khô hạn, mỗi tuần một buổi gánh gạo xuống phố huyện cách 30 cây số để chăm lo cho bố em ăn học. Nước mắt bà nuốt ngược vào trong đội trầu cau đi hỏi vợ lẽ cho chồng . Nhưng Bà em chưa bao giờ thù hận người đàn bà ấy, sống chung một nhà Bà coi người đàn bà ấy như chị em của mình, coi những đứa con của chồng như chính con đẻ mình . Đôi khi em vẫn tự hỏi tại sao Bà có thể làm được những điều như thế, Bà em bảo “ sinh ra làm đàn bà đã phải chịu trăm bề cái khổ, người ta chấp nhận làm lẽ cũng chỉ vì quá thương chồng mình mà chịu vậy , mọi cái trên đời đều có lí do của nó, chúng ta là đàn bà chả thương nhau thì thôi chứ cứ ghanh ghét, đua chen làm gì cho thêm tội”.

Thói thường, để cho thỏa lòng đố kị, lòng ghen ghét, người ta thường soi mói, bới lông tìm vết của nhau. Bà em vẫn dậy “Trong 14 điều phật dậy: Bi ai lớn nhất đời người là Ghen Tị, nên phải thoát ra được lòng ghen tị ấy mới sống thanh thản được con ạ”.

Em luôn hi vọng, những người đàn bà luôn cho mình là biết chữ kia, tự kêu gào mình giỏi giang biết kiếm tiền kia, mạnh mẽ kia, bình đẳng giới tính kia hãy một lần nhìn lại đọc và ngẫm cho tròn vạnh một chữ , chữ ấy nằm trong trái tim của những người đàn bà cũ kỹ không biết chữ . Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài.

( Hạ Ly- Mưu cầu bình yên)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét