Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Cảm ơn nhé!


22:56 15 thg 3 2012Công khai165 Lượt xem17
 
 Ngày 7/3 nắng bất chợt về, trải thảm trên từng con phố. Thị xã nơi chúng tôi làm việc bớt đi vẻ cô quạnh, đìu hiu có phải vì hôm ấy có nắng hay bởi những nụ cười khúc khích vỡ òa, tan ra như mây mà chúng tôi mang đến chốn này.
       Có thể, thế giới của bạn rộng lớn lắm, rộng lớn về tri thức, vật chất về vô vàn những thứ con người đang sầm sập đua chen nhau để đạt được ,và tôi cùng những đồng nghiệp của mình cũng chẳng nằm ngoài quy luật ấy. Nhưng ở nơi này, cái thế giới bé nhỏ của tôi, chúng tôi biết cho nhau nụ cười, cái nhìn thân thiện, lòng độ lượng…Để cuộc sống đẹp hơn với những gam mầu ấm áp.
       Tôi chẳng có nhiều ước mơ trong công việc, suy cho cùng ước mơ của tôi thường xoay quanh trong vòng tròn cảm xúc, tôi cứ vô tư sống như một loài hoa dại mọc ven đường. Nếu có lúc nào đó cuộc sống khắc nghiệt buộc tôi phải tỉnh ra, thì tôi mới mơ mình có nhiều tiền, tiền để làm gì, để giúp đỡ người nọ người kia, tiền để lo cho con, tiền để mua thứ mình ao ước đã lâu…... Nhưng tuyệt nhiên tôi chưa bao giờ ao ước mình có quyền lực, bởi cái đó có nhét vào tay tôi có lẽ tôi cũng chẳng biết phải làm gì với nó. Cuộc sống của bạn khi không có quyền lực bạn sẽ cảm nhận hết được tình cảm của mọi người xung quanh dành cho bạn, hãy tin tôi đi.
     Thì bạn thấy đấy, tôi là một loài hoa dại, một người đàn bà lơ mơ giữa cuộc đời trôi đi như thác lũ, đôi khi tôi phải cố gồng mình để bám trụ, thì giữa dòng thác ấy tôi gặp được những người đồng nghiệp của mình, họ chìa tay cho tôi nắm, họ kéo tôi vào một vòng tròn mà ở đấy mỗi bàn tay đều nắm lấy một bàn tay. Họ biết trân trọng nụ cười như một giá trị tinh thần không thể thiếu mỗi khi chúng tôi bên nhau.
      Bởi vậy, những ngày nắng trâm cài mái phố, hay những ngày mưa rả rích khiến cái thị xã bé tý hun hút này mờ mịt trong mưa, thì mỗi ngày đi làm với tôi luôn là một niềm vui. Nhũng buổi trưa, thay vì ôm máy tính thì chúng tôi ngồi cùng nhau uống nước trò chuyện, những nụ cười nối tiếp nụ cười bất tận những niềm vui.
     7/3 buổi trưa tôi đi công tác về ,phòng làm việc của tôi phủ tràn một mùi hương hoa Ly ngào ngạt, những bông hoa Ly của đồng nghiệp tặng tôi, không vì điều gì cả đơn giản vì họ muốn tôi nhìn đời tươi đẹp hơn thay vì tiếng thở dài sâu thẳm trong mỗi buổi hoàng hôn, họ muốn nhìn thấy nụ cười của tôi rạng ngời trong nắng “ Dịu dàng nhé, em phải cười để mỗi sáng mai bừng tỉnh những ước mơ”. Cảm ơn các đồng nghiệp, cảm ơn Misa vẫn còn nhớ đến tôi, cảm ơn nhé, những người đàn ông quanh tôi!

               ( Hạ Ly- Viết cho những yêu thương quanh tôi)

Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét