Thương yêu, kỳ vọng ngày đêm một mình
Lẽ nào anh mãi lặng thinh
Vô ngôn như đất, vô tình như cây.
Mình em hẩm hút góc nầy
Đường xa mong một đám mây diệu huyền.
( Trần Hữu Nghiêm)
Đàn bà chúng em thật ra đơn giản lắm, thời con gái thì mơ mộng thật nhiều nhưng khi lấy chồng hạnh phúc chỉ là tương đối.Chúng em đi làm, chăm con, chăm chồng, chúng em học cách nấu ăn để nay nấu cho chồng bát canh cua cà pháo, mai đổi món tây bánh mì bít tết salad Nga, ngày kia lẩu Thái..... Chúng em massage cho chồng mỗi buổi tối khi chồng đang xem tivi con thì ca hát, chúng em kìm nén cảm xúc bản thân khi gặp những việc rắc rối trong công việc nhưng vẫn giả vờ vui vẻ vì sợ chồng lo lắng. Chúng em nhìn đoán nét mặt chồng xem hôm nay chồng vui hay buồn có gặp rắc rối gì trong công việc không để chia sẻ, im lặng hay líu lo. Chúng em ngọt ngào thủ thỉ yêu thương,chúng em gợi cảm quyến rũ...lãng mạn khi cần, học cách làm đẹp ăn mặc thanh lịch khi đi cạnh
chồng để chồng không xấu hổ với bạn bè chiến hữu.......
Vậy mà chúng em vẫn luôn phân vân tự hỏi.
Mình đã đủ đảm đang chưa?
Mình đã đủ hi sinh chưa?
Mình đã đủ quan tâm , chia sẻ chưa?
Mình đã đủ ngọt ngào, quyến rũ chưa?
Mình còn thiếu gì???
Chỉ để đổi lại một điều đơn giản , các anh dù có đi đâu làm gì thì khi về tới nhà hãy để hết bão tố ngoài cửa ,bởi vì đời một người đàn bà chung quy lại cũng chỉ cần hai chữ Bình Yên!
Hạ Ly -4/9/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét