Có sợi nắng chiều nay buông thật khẽ
Bên phố gầy, rắc lá cong veo
Em âm thầm thả vu vơ vào chữ
Đợi người đi thủa ấy vẫn chưa về.
Gió qua cầu rơi lại ước hẹn xưa
Trăng đỏng đảnh vờ như mình quên lãng
Đêm len lén vít cong mùa thương nhớ
Óng ả tròn đầy, trống rỗng lời thơ.
Đã bao chiều mùa đông cũ xanh xao
Sương nức nở lộn lại ngày buốt giá
Có tương tư đâu mà dầm dề mưa khóc
Con chim Vành Khuyên
hót
căng lồng ngực
một lời yêu…!
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét