Mấy ngày hôm nay, mưa cứ rả rích, lúc to lúc nhỏ. Nắng không còn chảy những vệt dài vệt ngắn trong những buổi chiều hong mật trên con đường chúng ta về nhà. Không còn những ngày chật chội, oi nồng nữa, liệu hạt giống lòng mẹ có nảy mầm xanh tươi?
Giá đấy là thu chắc lòng mẹ sẽ xơ xác lắm với những heo may dồn đuổi nhau trên những cánh đồng uơm nắng. Nhưng se sắt của hôm nay, chỉ là cái se sắt trái mùa của một tháng 5 óng ả và ngọt lịm mùi hương cỏ mật.
Đã thật lâu, hôm nay mẹ lại một mình lang thang trên phố, những cơn mưa ầng ậc nước đen kịt phía chân trời xa ngái, những hạt mưa chưa đủ nặng để rơi, mà sao lòng mẹ lại nặng trĩu đến thế, mắt mẹ lại mọng nước như mưa. Mẹ đang đối diện với những phút yếu đuối của lòng mình, những lúc như thế này mẹ thấy mình hèn nhát đến đáng thương. Có là gì đâu, rồi mẹ vẫn sẽ trở về nhà với một câu đổ thừa “ Số phận” để che giấu sự ngu muội đến tội nghiệp của mình giữa cuộc đời đầy bão nổi.
Bé bỏng ơi, mẹ nhớ con đến cồn cào gan ruột, con mới về quê nghỉ hè với ông bà 2 ngày thôi mà mẹ như đang đối diện với cả một mùa đông xa ngái. Mẹ nhớ nụ cười lảnh lót của con, nhớ những phong thư con viết gửi mẹ được gấp rất đẹp rồi nhét ở bất cứ nơi nào bàn tay mẹ sờ đến, nhớ cả câu con cằn nhằn “ Mẹ ngồi máy tính ít thôi không hỏng mắt đấy”. ..Và chắc rằng, con phố kia cũng nhớ con lắm khi ngày mai nắng về mà không có bóng váy hoa của hai mẹ con mình tung tăng trên phố.
Tháng 5, khép cửa những rong rêu, những hoang mang vô định, có đọng lại giọt nào vui, giọt nào buồn, giọt nào thổn thức, giọt nào chơi vơi giữa dòng người xuôi ngược…Thì tháng năm nhé, ta khép cửa, tạm biệt một mùa qua…!
(Hạ Ly- Rồi nắng sẽ về)
Sen trắng mẹ con mình mua ngày mưa bão.Ngày bế giảng năm học của con, con được học sinh giỏi và đứng thứ 6 trong lớp. Chúc mừng bé bỏng!
Sen đẹp quá chị ui. Trong em ko có sen trắng.:(
Trả lờiXóa