Phố ngơ ngác,
bóng ai về khuất nẻo
Tóc rối mù trời sương
lạnh, thấm vai
Hạ đã tàn, đông
mặc sức tơi bời
Ta ngược gió
co mình
hiu quạnh…
Chiều giáng sinh
phố chuyển mình hối hả
Thấy một bàn tay
giữ ấm một bàn tay
Thấy mái tóc vùi
đầu vào mái tóc
Vòng tay ôm vừa
vặn một khát khao
Ta khất thực,
ngửa mặt chiều sám hối
Thấy hoàng hôn
in bóng nõn nà phơi
Rũ vạt nắng rơi buồn trơ khấc
Phấn son ơi, ta hát
bội giữa đời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét