Con mắc kẹt lại với tuổi thơ
Con đường nhỏ, bóng mẹ hiu hắt nắng
Gói yêu thương lên vai gồng gánh
In bàn chân trên lối những gập ghềnh.
Con mắc kẹt lại trong những lời ru
Loang loáng nước, bóng con cò tất tả
Giăng mắc sương sa mắt người cô lẻ
Khoảng trống đôi bờ sao cứ dài hơn.
Con mắc kẹt lại bên bậu cửa ngày xưa
Nơi bà bện cho con đuôi tóc rối
Miệng con hát, mắt con nhìn ra ngõ
Mẹ đang ở đâu khi đêm đã mịt mùng?
Con mắc kẹt lại giữa những triền quên
Giữa những câu đồng dao trượt ra ngoài khoảng tối
Bay ra cánh đồng ngậm sương gió chát
Găm vào tim con, như một vết hằn…
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét