Thị trấn chiều nay nắng đỏ như son
Tóc im ắng buồn thiu ngày trở lạnh
Nỗi nhớ bỗng cựa mình nấc nhẹ
Giấc mơ đêm ám ảnh cả lưng chiều
Em cúi nhặt lại chiếc lá yêu
Trải vào nắng hong tóc mình đếm tuổi
Gương lược bơ vơ tần ngần muốn hỏi
Sao cứ chông chênh, thương nhớ, dẫu một mình!
Thụy bây giờ về đâu?
về đâu? *
Thụy khúc thổn thức nghiêng nóc đêm yên ả
Chợ có vắng sau phiên ngày hoan hỉ
Để dòng sông lặng chảy phía không người.
Tương tư phủ trắng mùa khuya khoắt phố
Sắp tàn đêm ,Thụy khúc vẫn buồn tênh…
(* bài hát Khúc Thụy Du)
Hạ Ly