Mùa xao xác, heo may dìu dặt,
thu như đến sớm, tiếng mưa ngậm ngùi đổ trên lưng chừng nóc phố. Ngâu về, nỉ
non thế để Hà Nội xanh xao, Hà Nội hao gầy, Hà Nội gió lùa êm ấm phố. Sao em
không quên, sao em cứ nhớ, sao em phủ lụa là lên hoài niệm cũ, rồi thương nhớ
giữa nôn nao…!
Gió đừng thổi bạt hương mùi tóc rối
Nắng cạn lòng bỏ phố đứng bơ vơ
Mắt hao gầy đợi chi, đến tội
Gồng gánh nỗi buồn
lênh loáng phố nâu…!
HL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét