Con vắng nhà phố chẳng thành
thơ
Con nhện buồn thiu không háo
hức ngồi kéo sợi
Chiếc cổng cũ im lìm đến tội
Đợi con về đu kẽo kẹt tiếng
ban trưa.
Con vắng nhà em búp bê nằm
tiu ngỉu
Ai quạt mát
ai đắp chăn
ai may váy lộng lẫy mùa hè
Con vắng nhà giàn kim ngân cụp
lá
Chẳng đua nhau khoe lá mới đâm
chồi.
Con vắng nhà, mắt mẹ buồn hơn
Những buổi chiều vàng vọt như
dài ra mãi
Tiếng tích tắc đồng hồ trong đêm
thật rõ
Con thạch sùng chạy tới chạy
lui.
Con vắng nhà, không có một bữa
cơm
Đủ trọn vẹn bát canh cua, món
sườn con thích
Chỉ mình mẹ bát mì tôm nguội
ngắt
Cuốn sách kế bên đọc để quên
vắng một nụ cười.
Nơi quê nhà, con có nhớ mẹ không!
Hạ Ly