Em mềm mại thả mùa đông cuối
phố
Gom nắng về con ngõ nhỏ xôn
xao
Mỏng mảnh sắc vàng ươm mật
ngọtDỗ tim mình thôi nhớ ,thôi quên.
Cúc quá mùa cứ xanh xao đến thế
Kéo chênh chao tím ngắt, bờ môi
Ngày lạ lẫm sóng mắt gầy ngoa
ngoắt
Chỉ đêm thôi mưa thả những
giọt buồn.Mùa đông đến, sao mưa còn day dứt
Nắng khô giòn, chẳng đủ tiễn mùa đi
Chiếc khăn len dệt thêm mầu trống trải
Thả buông theo nỗi nhớ ấy, về đâu?
Gió gõ cửa kể nỗi niềm u uẩn
Nắng thản nhiên rạng rỡ để hoa ghen
Em trốn tìm nơi phù du trơ trụi
Trống rỗng tim mình
nhạt thếch
phía em.
Hạ Ly.
Chi oi! Em qua tham chi ne.
Trả lờiXóaCám ơn cô Ngố, ngủ ngon nhé!
Trả lờiXóa