Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Mẹ!


22:21 19 thg 10 2012Công khai403 Lượt xem13
 

Photobucket

         Mẹ! Tháng mười quê mình vẫn hườm nắng, vàng au mầu gốc rạ, thế mà sao ánh nhìn của mẹ đã đầy kín sương giăng, mẹ thở dài : Thế là đã hết thu…!
        Nơi phố xá, nơi ánh đèn luôn khiến con lạc lõng con lại nhớ ánh mắt ấy đến nao lòng. Mùa vẫn cứ thản nhiên đi ngang qua cuộc đời mẹ, cuộc đời con, hằn lên tóc mẹ là nỗi lo bạc trắng, hằn lên con là những điều vụng dại chẳng bao giờ thôi. Đôi khi con vụng dại muốn cắt ngang đời mình, tìm một sự thanh bình. Mẹ lắc đầu, con phải tập làm đàn bà, hi sinh cũng là cách con được làm đàn bà đúng nghĩa. Con cười, mẹ không biết bây giờ có cả hội kêu gọi phụ nữ ơi, hãy ngừng hi sinh trên mạng đấy mẹ ạ! Mẹ bảo xã hội sẽ đầy dẫy những con người vô cảm nếu những người phụ nữ chỉ biết sống cho bản thân mình, đừng nhầm lẫn giữa nhịn nhục với hi sinh, hi sinh chính là bản chất đẹp của đàn bà con ạ!
            Con nghe, thấy mình chật chội với những  giáo điều của mẹ, nhưng sao con lại thấy lòng mình thảnh thơi đến lạ sau mỗi hi sinh.
         
        Mùa này, nơi con ở sương giăng thơ mộng,   quyện lẫn mùi hoa sữa vấn vương. Quê mẹ là mùa nảy mầm gieo hạt, mươn mướt những mầm đỗ xanh tươi nấp dưới những gốc rạ khô mùa. Chắc mẹ vẫn tất tưởi với sớm hôm hàng quán, với những lá mùi lá diếp sau vườn, mẹ chẳng biết đến ngày phụ nữ là gì, mẹ hài lòng với những gì trao đi và nhận được ,lặng thầm vun sới mà chẳng cần tôn vinh. Nhưng mẹ ạ, còn vẫn muốn nói với mẹ một điều: Con cám ơn cuộc đời đã cho con làm con gái mẹ, người đàn bà sắc sảo và giản đơn đến tận cùng!
                  Con yêu mẹ, mẹ ạ...!
                                                  Hạ Ly.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét