Lục là lục lạc
Em mượn câu chèo
Cài lên đuôi mắt
Lúng liếng…!
Nụ cười mỏng lắm
Tan như pha lê
Câu thơ nông nổi
Bồng bềnh hư vô.
Em mượn gió nồm
Ngày bà phơi thóc
Em mượn câu hát
Đêm mẹ ru hời
Em mượn mái tóc
Ngược chiều, bẻ lái
Em buộc anh lại
Với em…!
Đừng như Thị Nở
Một đời yêu dở
Đừng như Thị Mầu
Một đời đa đoan
Lúng liếng à, lung liếng ơi…!
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét