Vùng trời lộng gõ hồn yêu nghiêng ngả
Gót hài thêu lạc bước chốn hư không
Trăng lõa thể khuấy đê mê tràn mé
Nàng Tiên Dung gặp gỡ định mệnh yêu.
Chiều gió chướng phủ đầy thân chừng mực
Chừng mực yêu, chừng mực sống, chừng mực đau
Sao không tróc trơ thân tình đói khát
Trả lại vầng trăng, say đến tận cùng.
Ừ em đấy, bỏ bùa yêu vào túi
Tràng hạt đeo, khổ lụy góc địa đàng
Như thể nắng lưng chừng thú tội
Cúi mặt nhu mì, khép lộng hồn đau
Ừ em đấy, vò nhàu hồn tơ tướp
Nét tinh khôi loang lổ những vệt buồn
Đốt trầm hương xua tan mầm hoang dại
Khấn niệm lòng,
em tằn tiện thả đời trôi.
Hạ Ly