Em tự cột mình vào những đa đoan
Vào những dở dang vào miềm cỏ rối
Vội vàng tơ vương, soi bóng mình trăn
trở
Cánh hạc bay lay lắt ngóng đêm dài.
Em sẽ thế nào nếu vắng bóng anh?
Mắt đăm đắm rót truân chuyên nhòe gối
Nụ cười rớt giữa biển người đơn độc
Ai nắm tay dịu dàng hôn lên khóe môi em.
Em sẽ thế nào nếu vắng bóng anh?
Ai sẽ ngắm em quàng chiếc khăn lụa tím
Vắt ngang đêm mùi đàn hương phố ngọt
Trong tháng mười rưng rức heo may.
Em cứ ngỡ mình thừa thãi những yêu
thương
Thế mà đêm lặn mình trong tiếng nấc
Xõa tóc mây chị Hằng Nga thôi hát
Nàng Vũ Nương
thảng thốt
rớt
trâm cài…!
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét