Thương yêu của
mẹ!
Đêm nay trăng quá lứa cứ ngần ngật sáng ngoài kia, bóng
đêm đen thẫm như đồng lõa với đôi mắt mẹ dại khờ. Mẹ ôm con vào lòng, thương
quá bé bỏng ạ, con luôn phải làm chỗ dựa tinh
thần cho mẹ , chắc con mệt mỏi lắm phải không. Cám ơn con đã đến bên
cuộc đời của mẹ, để cuộc đời này bớt những đìu hiu.
Đã thật
lâu, mẹ chẳng dành thời gian viết cho con, có quá nhiều thứ kéo mẹ đi, công
việc, nỗi lo toan cơm áo, và cả những vần thơ với nỗi buồn vơ vẩn…Sau giờ tan
sở, sau những bổn phận thường nhật, mẹ vẫn chẳng thể bỏ đi thói quen ôm laptop
tỉ tê với những câu chữ chất ngất nỗi niềm, cảm xúc là gì, thứ mẹ chẳng thể gọi
thành tên ấy vẫn vồng lên một câu hỏi, mẹ cần gì từ cuộc sống, mà sao ánh mắt
vẫn không thôi xa xót đến nhường kia? Mẹ mong con gái mẹ sau này sẽ không bao
giờ phải trải qua những giai đoạn bấn loạn này từ cuộc sống.
Thời gian trôi
qua nhẹ tênh như mầu nắng đầu hè, tháng tư đang dịu dàng khép cửa, nhường chỗ
cho một mùa hè sẽ đến mang theo ánh nắng nhỏ bé lung linh, đấy là con, tia nắng
dịu êm của mẹ, con đã chào đời vào một ngày đầu tiên của tháng năm ngạt ngào
hương mùa hạ.
Đã tròn 7 năm con đến bên đời để bầu bạn cùng
mẹ. Những thăng trầm, buồn vui, sướng khổ chúng ta đều đã trải qua. Nước mắt
đôi khi ngập trên mỗi bước chúng ta đi. Nhưng rồi một ngày chúng ta nhận ra
cuộc sống vốn ngắn, nhưng đau khổ sẽ làm nó dài ra, vì vậy chúng ta phải bước
qua những ngày dài lê thê ấy để đón ánh mặt trời. chúng ta phải biết yêu thương
và trân trọng hiện tại để mỗi ngày nụ cười vẫn ngập tràn trên mỗi nẻo chúng ta
đi.
Con thấy
đấy, chẳng có điều gì là vĩnh cửu, vết thương rồi cũng sẽ lành, chỉ có điều ta
có biết lắng đọng hồn mình lại để chờ đợi nó lành lặn lại không thôi. Nhớ nhé, cuộc
đời rồi sẽ chẳng thể như mơ, mai này có những vết xước, thậm chí là những vết
thương khiến con rất đau đớn. Đau đến
mấy thì ngày mai cũng sẽ lành con ạ!
Hà Nội mùa
này nắng đẹp như thu, nghe lạ con nhỉ!
Bởi với mẹ tháng tư và tháng năm nắng bao giờ cũng đẹp, những tia nắng mỏng lắm,
dịu dàng nằm lim dim trên những chiếc lá
non dọc hàng cây trên con phố nhà mình. Mẹ vẫn chỉ cho con và bảo “ Bống nhìn
kìa, đấy là mắt nắng ”. Nếu ai nghe thấy điều đó, hẳn họ sẽ buồn cười lắm về sự
chả giống ai đấy của mẹ. Với gần 20 năm rời quê lên thành phố, sống giữa thủ đô
phồn hoa, mà sao mẹ vẫn chẳng thể thôi xao lòng trước một gánh hoa bưởi bất
chợt ngang qua phố, nhớ đến nôn nao quê nhà khi nghe một tiếng à ơi…! Giữa ồn ã những lo toan, vô vàn các giá trị
buộc người ta phải lựa chọn cho mình một cách sống để tồn tại. Thì mẹ vẫn chỉ
biết cho con những cảm xúc ngần ngật chất quê ấy. Đôi khi mẹ lại thấy có lỗi
với con.
Nhưng
con ạ, chúng ta chỉ thật sự sống có ý nghĩa khi chúng ta được sống như mình
mong muốn, bởi “ hạnh phúc không phải là đích đến mà hạnh phúc đôi khi là ở mỗi
chặng đường đi”. Thế nên, ở mọi hoàn cảnh thì con hãy cứ sống cho thật đàng
hoàng và hãy cứ trôi về phía những yêu thương. Bởi chỉ có yêu thương mới cho
con một ánh hào quang vô hình nhưng luôn tỏa sáng ở bất cứ nơi nào bước chân con đi qua.
Chúng ta
đã xem bộ phim “ Truyền thuyết tiểu hồ ly” trong những ngày nắng chưa kịp đỏ ối
sau mỗi trận mưa rào. Hai cô bé ấy, một mang thân phận hồ ly, mà mỗi lần ốm yếu
thường trở về bộ mặt lông lá xấu xí, nhưng cô bé ấy lại mang một trái tim nhân
hậu đa cảm biết yêu thương của một con người. Còn cô bé kia là tiểu thư của một
nhà giầu có, mang khuôn mặt đẹp đẽ nhưng lại mang một trái tim ích kỷ, độc ác.
Vậy nên dù cô bé kia có là hồ ly với khuôn mặt xấu xí đi chăng nữa, thì cô vẫn
nhận được tình cảm của cậu bạn công tử kia và sự yêu mến của mọi người. Con
thấy đấy vẻ đẹp không phải lúc nào cũng nằm trên khuôn mặt mà nó còn nằm ở trái
tim chúng ta. Thế nên mẹ chỉ muốn con đừng bao giờ quá chăm sóc đến vẻ bề ngoài
của mình mà quên đi cái cốt lõi bên trong của một con người, đấy là một trái
tim biết yêu thương và chia sẻ bé bỏng ạ!
Con mới 7
tuổi, có quá sớm không để mẹ đặt lên vai con một hi vọng, nhưng ở tuổi này con
cũng đã bắt đầu chập chững bước trên con đường học vấn. Hãy không ngừng học tập
và phấn đấu con nhé, để con không qúa nghèo nàn khi bước vào đời, con hãy nhìn
những chiếc lá vàng rực rỡ kia, nó có được vẻ rực rỡ ấy trước khi rời cành bởi
nó đã từng có một thời rất xanh với sự dấn thân trước những phong ba bão táp
con yêu ạ!
Mẹ đang
viết cho con bên khung cửa sẫm mầu trầm tịch, gió hiu hiu thổi trên nóc chuông
nhà thờ mầu xám bạc, tựa hồ như tiếng cụ ru ơi à trên chiếc trõng tre vào những
đêm trăng sáng. Mẹ nhớ cụ, thương bà, thương các mợ, thương những người đàn bà
trong gia đình của mẹ, bởi hạnh phúc của họ chưa bao giờ được nằm trong tay họ,
mà luôn nằm trong tay của kẻ khác. Hi vọng rằng mai kia con khôn lớn, hạnh phúc
của con sẽ nằm trong tay con và do con quyết định. Chúc mừng sinh nhật con gái
yêu !
Hạ Ly
Ngày con tròn 7 tuổi, vui đùa trên sóng nước quê mẹ cùng các thiên thần của các cậu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét