Ngu Ngơ.
Anh đi để lại bến đò
Để lại khoảng lặng, một mình
em soi
Để lại trưa vắng, nắng oi
Hoa xoan tím rụng lặng lờ
nước trôi
Lược ngà đã gẫy làm đôi
Tóc hờ rối rắm buông rơi
câu chèo.
Thị Mầu nhặt lại táo chua
Bẻ đôi ánh mắt, ném về ngày xưa
Lưa thưa một tiếng
thở dài
Ngu ngơ khôn- dại - một đời - một tôi .
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét