Người đàn bà tóc rối
Dẫn con lên xứ Lạng đầu đông
Mây ngủ bồng bềnh trên những ngọn lau
Nắng phủ kín những mái nhà mầu xám
Thành nhà Mạc khuất lấp
Động Tam Thanh lạnh lẽo khói sương
Người đàn bà so bờ vai nhỏ
Tiếng thỉnh chuông buồn rơi giữa những ngăn tim
Nàng Tô Thị
Tay bồng con đổ bóng chiều hưu hắt
Người đàn bà chợt hoài niệm rớt vào hồn quằn quại
Chiều nghiêng nắng anh thật sự xa xôi
Đêm…..!
Chợ Kì Lừa sương giăng
Tiếng vó ngựa lọc cọc ngõ vào xưa cũ
Trăng…!
Lướt mướt,mong manh…
Hư ảo chùa Tiên cô chín ban duyên phận
Người đàn bà….!
Có phận rồi sao năn nỉ vẫn rơi trong đáy mắt?
Khuya….!
Người đàn bà dắt con
Lặng lẽ
Nghe tiếng guốc buồn trên lối vắng …Đơn côi…!
(Hạ Ly- Gió lạnh rồi, đừng về nữa những giấc mơ!)
Bống quây ở cửa khẩu Tam Thanh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét