Mình hẹn nhau vào cuối tháng giêng
Mùa lễ hội rộn ràng ngõ xóm
Dòng sông Đáy nhẩn nhơ câu hát
Mắt chạm mùa lá rụng lơ thơ.
Anh đi rồi còn lại một tháng giêng
Rộng rãi quá để gió lùa ngoài cửa
Nguyệt đã tận úa vàng câu thơ cũ
Hoa xoan buồn lỡ hẹn tết nguyên tiêu
Từ dạo anh đi như Từ Thức lạc động tiên
Bỏ lại đây một lời ước hẹn
Sao chỉ mình em thương, sao chỉ mình em nhớ!
Cạn mùa xuân, sao lộc chẳng vun cành.
Hạ Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét